Quảng cáo cho VPBank

Quảng cáo cho VPBank

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Kỉ niệm xưa (Tạ Vinh)


một bài thơ mà KQ không biết còn nhớ không? Đầu những năm 1980, được đi ăn hiệu là 1 sự kiện trong cuộc sống(!). Mẹ vợ Tạ Vinh từ lâu là giúp việc cho ông Tạ Quang Bửu. Bà lại có họ hàng bà con với gia đình là chủ hiệu Chả cá Lã Vọng trên mạn Hàng Đường. Sau ngày ông Bửu mất, bà hay lên đó giúp việc, kiếm thêm tiền. "Chẳng phải để làm giàu nhưng quen cái chân, cái tay rồi, không làm không chịu được", bà bảo vậy.
Lần đó Châu, vợ Vinh, mời cánh giáo viên bạn Vinh đến ăn tươi 1 bữa. Cũng là chỗ quen biết nên đám thực khách ào ào, vui vẻ. Lần này cũng là lần đầu được ngồi ăn chả cá ngon và sang như thế. Các cụ thấy có con cháu lên ăn cũng lên góp chuyện. Giang "mù" có tí tửu đã tặng các cụ bài thơ:
Lấy anh từ thuở mười lăm
Anh chê tôi bé chẳng nằm với tôi
Đến khi mười tám, đôi mươi
Tôi nằm dưới đất anh lôi lên giường
Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường, gẫy một còn ba

Giang "mù" đọc xong, mấy bà già gần đất xa trời cười tí nữa thì rơi hết răng "giả".
Nhớ lại kỉ niệm 1 thời.